Chuyện tình Khang - San đang thu hút sự chú ý của khán giả.
"Tôi không ngờ bộ phim cũng như vai diễn của mình có sức ảnh hưởng lớn đến thế. Khán giả từ Nam ra Bắc, kể cả ở nước ngoài cũng biết đến Hoa hồng trên ngực trái. Thấy tôi ở đâu, mọi người cũng trách sao phim chỉ có 2 tập mỗi tuần. Bị mắng nhưng tôi rất vui vì biết rằng bộ phim và vai diễn của mình được trông đợi rất nhiều”, Trọng Nhân chia sẻ. Nam diễn viên rất biết ơn VFC, đạo diễn Đỗ Thanh Hải và đạo diễn Vũ Trường Khoa vì đã cho mình cơ hội được tái xuất khán giả bằng một vai diễn thú vị như vậy.
Kể về hậu trường một đoạn phim mà mình ấn tượng mãi, Trọng Nhân cho biết, đó là cảnh Khang đối thoại với San sau khi biết cô đã có thai. Chưa bao giờ làm cha nên ban đầu, anh có chút bối rối khi chuẩn bị quay. Bạn diễn của anh, diễn viên Diệu Hương thấy vậy càng ra sức trêu chọc, bảo anh phải diễn cho ra niềm hạnh phúc của một người đàn ông sắp làm bố chứ không thể lốp bốp như một gã trai mới lớn. Sau một hồi trêu chọc, Diệu Hương đã kể cho Trọng Nhân về biểu hiện và cảm xúc của ông xã khi biết cô mang thai đồng thời chỉ cho anh cách diễn tả sự bất ngờ, hạnh phúc của một người bố. Khi diễn xong, Diệu Hương nhận xét Trọng Nhân có rất nhiều tiềm năng để trở thành một ông bố tốt.
Lần đầu hợp tác nhưng Trọng Nhân và Diệu Hương rất ăn ý khi đóng cặp. Không những thế, họ còn trở thành bạn bè thân thiết ở đời thực. Nam diễn viên cho biết, anh và đàn chị rất quý nhau. Cả hai ngày nào cũng nói chuyện trên group chat của đoàn phim Hoa hồng trên ngực trái. Mỗi khi nhận show hay được mời dự án mới, Trọng Nhân cũng hỏi ý kiến Diệu Hương. Ngày ‘cô San’ chuẩn bị sang Mỹ định cư, Trọng Nhân cũng ra Hà Nội để ăn liên hoan chia tay cô.
Phong cách bên ngoài của Trọng Nhân không khác Khang là mấy.
Nhắc đến việc Diệu Hương đi Mỹ định cư, Trọng Nhân tếu táo nói: “Tôi giờ ghét chị Diệu Hương lắm. Tôi và chị ấy đóng cặp nên người ta hay mời cả hai chị em đi event chung. Ấy thế mà chị ấy bỏ mặc em út đi Mỹ, khiến tôi chỉ có thể đi event một mình chứ không thể đi event theo cặp được”. Tuy nhiên, Trọng Nhân rất mừng vì Diệu Hương làm được đúng những điều mình mong muốn và có cuộc sống hạnh phúc bên gia đình ở xứ sở cờ hoa.
Trọng Nhân sinh năm 1988, từng theo học trường Sân khấu - Điện ảnh TP HCM. Từ năm đầu tiên đại học, anh được mời đi đóng phim và tham gia hàng loạt phim như Ai, Chuyện tình mùa thu, Giấc mơ biển, Chàng trai không biết ghen, Đất mặn... Năm 2015, anh được đề cử cho hạng mục Nam diễn viên xuất sắc nhất tại giải Mai Vàng. Nam diễn viên từng gây chú ý trên sóng quốc gia khi tham dự các series đình đám như Zippo, mù tạt và em; Hôn nhân trong ngõ hẹp. Khi sự nghiệp đang trên đà thuận lợi, anh đột ngột tạm nghỉ và đến năm 2019 mới tái xuất khán giả màn ảnh nhỏ bằng vai Khang trong Hoa hồng trên ngực trái.
Mỹ Anh
'Hoa hồng trên ngực trái' tập 39: Khuê hỏi ý kiến San về việc yêu Bảo
Khuê đã hoàn toàn bị Bảo chinh phục và thừa nhận với San rằng cuộc đời cô có rất ít cơ hội để gặp được người tốt như Bảo.
Gây ấn tượng bởi sự hoạt ngôn, hài hước và sự thông minh trong cách dẫn, Trấn Thành thành công trong việc mang lại tiếng cười hay những phút giây thoải mái cho người xem. Tuy nhiên, hài hước, nhí nhố là thế nhưng anh chàng MC này thực chất rất dễ mềm lòng. Không hiếm khi khán giả được chứng kiến khoảnh khắc Trấn Thành xúc động nghẹn ngào và rơi lệ trong mỗi lần xuất hiện trên truyền hình.
Trong đêm chung kết "Thử thách người nổi tiếng", Trấn Thành đã khóc vì tiết mục của thí sinh Phạm Lịch.
Trấn Thành thường xuyên khóc trên sân khấu khiến nhiều người nói đây là 'chiêu bài' quá cũ của anh.
Hoài Linh cũng có biệt danh là "danh hài hay khóc". Dù chọc cười khán giả rất giỏi nhưng anh lại là người mau nước mắt. Không thể đếm xuể những lần anh nghẹn ngào trên sân khấu khi thấy những cảnh đời bất hạnh, hay khi kể về mình.
Hoài Linh cũng thường xuyên khóc trên sân khấu.
Sơn Tùng đệm piano khi hát ca khúc "Bèo dạt mây trôi" tặng bà ngoại và khóc 'ngon lành'.
Trong liveshow của mình, khi thể hiện những ca khúc về thân phận của một người nghệ sĩ, bằng tiếng ca mang đến cho đời nhưng cũng nhận không ít đắng cay, Đàm Vĩnh Hưng đã bật khóc nức nở. Anh chia sẻ khi thể hiện những ca khúc này anh đã cảm nhận được một phần của mình trong đó nên cảm thấy rất đồng cảm.
Anh Thư
Hoài Linh: Dù giới tính nào tôi cũng không làm gì bại hoại" border="0"/>
Chị Nguyễn Thị Hương trong ngày lên đường hỗ trợ Bắc Giang.
Và lần này, chị là người xung phong đầu tiên khi Quảng Ninh kêu gọi 200 chiến sĩ áo trắng lao vào “chảo lửa” chống dịch Covid-19 ở Bắc Giang. “Sinh ra làm nghề y, chỉ cần dân gọi là mình lên đường thôi. Cảm giác nghề thấm vào máu của mình rồi!”.
Ăn uống không quan trọng, chỉ cần tìm ra “F”, dập dịch càng nhanh càng tốt
Ngày đầu tiên có mặt tại Bắc Giang, nhóm chị thực hiện lấy 12.000 mẫu xét nghiệm, làm việc xuyên đêm tới 2h sáng. Những ngày tiếp theo, số lượng mẫu xét nghiệm càng tăng lên, chị cùng đồng nghiệp làm việc trong guồng quay không ngơi nghỉ.
Nhưng thời tiết lại chẳng ủng hộ lòng người. Nắng như đổ lửa. Trùm kín trong bộ bảo hộ, mặt đeo khẩu trang, đầu đội mũ, mồ hôi túa ra như mưa. Toàn cơ thể “ướt như chuột lột” từ đầu tới chân.
Cởi đồ bảo hộ ra là toàn thân ướt nhẹp vì trời quá nóng.
“Mấy hôm trời nóng, chúng tôi không dám uống nhiều nước vì sợ phải đi vệ sinh. Cả ngày không dám đi vệ sinh, hoặc cùng lắm đi 1 lần thôi vì nếu cởi đồ bảo hộ ra là phải bỏ đi. Như thế vừa mất thời gian vừa tốn kém! Một số người có chức năng thận kém phải đóng sẵn bỉm, vô cùng nóng bức và khó chịu nhưng biết làm sao”, chị Hương nói.
Làm việc hết công suất.
Bởi vậy, trong hơn 20 giờ làm việc liên tục, chỉ khi họng khát khô, chị và đồng nghiệp mới dám dừng tay để uống ngụm nước nhỏ. Vì đứng và đi lại liên tục nên chân đau mỏi rã rời.
Có người bị ngất vì kiệt sức. Cái nắng và không khí oi bức khiến chị Hương đầu đau như búa bổ, phải uống tạm viên thuốc giảm đau để tiếp tục guồng quay công việc.
Tranh thủ chợp mắt bất kể khi nào có thể.
Nỗ lực là thế, nên đôi lúc gặp sự không hợp tác từ chính người dân, chị cũng chạnh lòng.
“Để tăng công suất xét nghiệm, phương pháp gộp mẫu 5 được thực hiện nhưng bà con không hiểu mà nghĩ chúng tôi gây khó dễ nên lại không hợp tác. Rồi có những trường hợp gọi không tới nên chúng tôi phải đi bộ đến tận nhà để lấy mẫu. Giá mà bà con hiểu được với chúng tôi từng phút trôi qua quý giá như thế nào!”, chị chia sẻ.
Thức trắng đêm xét nghiệm.
Ngày ăn tranh thủ, mắt quầng thâm, người gầy rộc đi, nhưng đêm về, họ vẫn bảo nhau rằng: “Đây không phải là thời điểm được phép ngủ đủ giấc. Khi nào hết dịch sẽ xin nghỉ phép để ngủ bù, ngủ cho đẫy mắt”.
Không được phép ốm, phải luôn khỏe để chống dịch là mệnh lệnh mà họ luôn tự đặt ra cho mình. “Giữa tâm dịch thế này, ăn uống, ngủ nghỉ, tất cả đều không quan trọng, chỉ cần tìm ra F và dập dịch càng sớm càng tốt”, chị nói.
Dịch yên, mẹ sẽ về…
Chồng làm nghề xây dựng thường xuyên đi làm về muộn, chị Hương là người luôn sát sao từng bữa ăn, giấc ngủ của con.
Tháng trước, chồng chị bị ngã xe máy, thoát vị đĩa đệm, đau lưng dữ dội nên phải nằm viện điều trị 16 ngày. Sau đó, anh phải nghỉ ở nhà. Giờ, con gái lớn phải thay mẹ chăm sóc bố và em trai.
Chiều hôm trước khi lên đường, chị vội ra chợ mua đủ loại thực phẩm: gạo, trứng, cá khô, rau củ… để tích trữ vào tủ lạnh.“Chồng thấy vợ đột nhiên mua nhiều thức ăn thế là biết vợ lại sắp đi công tác rồi. Anh ấy còn trêu là sợ bố con anh chết đói hay sao mà mua nhiều thế”.
Bức ảnh 2 con gửi chị Hương để giúp mẹ đỡ nhớ con.
Khi chuẩn bị đi, bé Huyền (con gái lớn của chị) ôm lấy mẹ hỏi: “Mẹ lại đi à? Bao giờ mẹ về?”. Chị chỉ biết bảo con rằng mẹ đi chống dịch, đi thôi chưa biết ngày về. Còn cậu con trai Đoàn Minh thì cứ níu mẹ, không muốn mẹ đi.
Kết thúc mỗi ngày dài, nhìn đồng hồ đã 2-3 giờ sáng, chị Hương lại nhớ về gia đình nhỏ của mình.“Biết là giờ đó 2 con và chồng ngủ rồi nhưng nhớ quá nên mình cứ nhắn tin. Nếu có tin nhắn lại là mình lại gọi điện qua zalo để được nhìn thấy mặt con”, chị kể.
Trong mỗi cuộc nói chuyện, chị lại nhận được hàng tá câu hỏi của cậu con trai nhỏ: Mẹ có nhớ con không? Bao giờ mẹ về? Con đi cùng mẹ được không? Mùng 1/6 này mẹ có về tặng quà con không?... Mỗi câu hỏi ngây thơ của bé càng khiến tim chị thắt lại.
Thời gian này cũng đặc biệt quan trọng với bé Huyền khi ngày 1-2/6 tới con sẽ bước vào kỳ thi chuyển cấp lên lớp 10.
“Tỷ lệ chọi cao lắm, cả thành phố chỉ có 1 trường điểm. Lúc trước, tôi định dồn lịch trực để xin nghỉ đưa con thi nhưng giờ đi chống dịch thế này, không biết có về kịp để đưa con đi không?”.
Biết là ngành y “đi trước, về sau”, vất vả nhưng chị vẫn mong con gái nối nghiệp mẹ bởi sứ mệnh cứu người cao cả.
Ngày Quốc tế thiếu nhi đang đến gần, chị cũng như nhiều y bác sĩ khác nơi đầu chiến tuyến khó có thể về mua quà tặng con. Chị thương lũ trẻ vì dịch phải xa mẹ, không có mẹ ở bên trong giai đoạn quan trọng này. Mong ước giản dị được đưa con đi thi có thể khó thực hiện được.
Dù vậy, chị vẫn lạc quan tin tưởng rằng dịch sẽ chóng qua, khi mọi người đều đang vô cùng nỗ lực để kiểm soát dịch bệnh. Cuối mỗi cuộc trò chuyện hằng đêm, các con đều động viên mẹ, và chị không quên nhắn con rằng, “dịch yên, mẹ sẽ về”.
Bùi Định
Ảnh: NVCC, Chiến dịch Cảm ơn những hy sinh
Nữ điều dưỡng ngậm ngùi dự đám tang ông ngoại qua điện thoại
Xung phong vào khu cách ly chăm sóc bệnh nhân, lần đầu tiên chị Hạnh nhận được món quà lãng mạn từ chồng. Cũng trong thời gian ấy, chị nén đau thương, dự đám tang ông ngoại qua live-stream.
评论专区